Candy Cô bé mồ côi – Kyoko Mizuki

Thông tin chung

Tên tác phẩm: Candy Cô bé mồ côi. Tên gốc: キャンディ・キャンディ

Tên tác giả: Kyoko Mizuki

Độ dài/tình trạng xuất bản: Tiểu thuyết tháng 4/1975, truyện tranh 9 tập từ tháng 4/1975 đến tháng 3/1979.
Phần tiếp theo được xuất bản năm 2010 mang tên “Candy Candy Final Story (CCFS)” (tạm dịch, câu chuyện cuối cùng về Candy Candy) được viết bởi chính tác giả Kyoko Mizuki, dưới tên thật Keiko Nagita. Đây cũng không hẳn là phần tiếp theo, vì quyển một hoàn toàn là câu chuyện cũ nhưng tác giả đã “viết lại hoàn toàn”, và phần hai là tổng hợp một số lá thư ở giai đoạn Candy 30 tuổi.

Một vài đường dẫn quan trọng: Fanpage tiếng Anh Fanpage tiếng Tây Ban Nha
CCFS tiếng Anh (fan dịch) CCFS tiếng Tây Ban Nha (fan dịch) Tập 1 Tập 2

(chú ý từ đây có tiết lộ nội dung truyện).

Giới thiệu nhân vật

      Candice “Candy” White Audrey: nhân vật chính của câu chuyện, một cô bé mồ côi được nuôi dưỡng ở “Nhà của Pony”. Sau này, Candy được Audrey, một dòng họ rất quyền lực ở Mỹ nhận nuôi, nhưng sau rất nhiều thăng trầm thì dường như chỉ có khu đồi Pony ấy mới là “nhà” của Candy, nơi Candy luôn trở về khi gặp biến chuyển lớn trong cuộc đời. Đã rất nhiều lần gặp chuyện tưởng chừng như không thể vượt qua, nhưng Candy vẫn luôn giữ vững nụ cười và lòng nhiệt huyết từ đầu tới cuối truyện, là một nhân vật tươi sáng rất điển hình, có lẽ đây cũng là điểm hấp dẫn nhất của truyện.
      Terrence “Terry” Grandchester: con trai của Duke Grandchester và nữ diễn viên xinh đẹp nổi tiếng Eleanor Baker. Terry xuất hiện ở học viện với dáng vẻ ngỗ ngược (không tham dự buổi lễ hàng tuần, hút thuốc lá,…) nhưng bản chất là một người rất tốt. Do rất nhiều chuyện nên Candy và Terry yêu nhau nhưng cuối cùng lại không được ở bên nhau (kết thúc của tiểu thuyết 1 và truyện tranh).
      Albert aka William Albert Andree: một người lang bạt và cũng là chủ dòng họ quyền lực đã nhận nuôi Candy. Đây có thể nói là người hiểu Candy và chiều Candy nhất, cũng là hoàng tử mà Candy đã gặp thuở nhỏ, là hình ảnh giúp Candy vượt qua rất nhiều khó khăn khi mới tiếp xúc với giới thượng lưu. Do vài biến cố nên Albert và Candy có thời gian sống chung, chia sẻ mọi thứ (từ bánh tới những ưu sầu…), cùng dùng chung đồ đôi (áo ngủ, cốc) và đã có quãng thời gian rất rất đẹp bên nhau.
      Anthony Brown: mối tình đầu của Candy, một người trong dòng họ Audrey. Candy gặp Anthony khi đang khóc ở vườn sau nhà Leagon, và đã nảy sinh tình cảm từ đây. Chi tiết đẹp nhất về cặp đôi này là khi Anthony tặng hoa mình tự lai tạo cho Candy, và giống hoa ấy cũng được đặt theo tên Candy :).
      Alistair “Stear” Cornwell: một nhà phát minh “đại tài”, em họ của Anthony. Stear luôn có những phát minh bất hủ, nhìn thì có vẻ dùng được nhưng tới lúc dùng thử thì kiểu gì cũng sẽ làm Candy bị ướt (thuyền vịt tự phun mưa và bật ô để tạo cầu vồng nè, xe hơi đi được trên nước nè,…). Món quà cuối cùng mà Stear tặng cho Candy là hộp nhạc mang lại niềm vui, chứa đựng niềm vui của Stear khi làm nó và cả hi vọng Candy sẽ được hạnh phúc.
Archibald “Archie” Cornwell: anh/em của Stear.

//Phần nhân vật này cũng không đầy đủ lắm, chỉ là những nhân vật mình thích thôi (haha). Ghi chép lại vì hồi xưa đọc bản dịch tiếng Việt hoài (bản ở trên mạng bây giờ cũng là scan từ truyện gốc) nên tên tuổi nhân vật dịch đáng sợ luôn không nhận ra nổi tên gốc…

Vài suy nghĩ

Candy và Terry có lẽ là một trong số rất ít cặp đôi mà mình hoàn toàn có thể cảm nhận được tình yêu đến từ cả hai phía, sâu sắc và đẹp đến dường ấy.

Mình còn ấn tượng một lần khác Anthony từng nói với anh em Cornwell: hai cậu nhìn thấy lúc cô bé vui, chỉ có tôi là còn nhìn thấy cả lúc cô bé ấy buồn nữa.

Nói một chút về hai tập tiểu thuyết xuất bản về sau, thực sự mình chưa kiếm được bản để đọc nên cũng chỉ thông qua nhận xét (và spoil) của các bạn trên mạng để tự tưởng tượng Xem một vài bài phỏng vấn của tác giả thì Keiko Nagita-sensei dường như có vẻ không thích việc thể hiện Candy Candy qua nét vẽ của truyện tranh và hoạt hình lắm, nên quyết định viết lại hoàn toàn, thay đổi một số cảnh và tình tiết (SPOIL!!: Susanna qua đời 8 năm sau khi Candy và Terry chia tay), cũng như hoàn toàn không có ý định chuyển tác phẩm sau này (đoạn khi Candy 30 tuổi ở tập 2 của tiểu thuyết) thành anime. Bản thân mình thì lại cảm thấy truyện tranh rất thành công trong việc lột tả hình ảnh Candy và Terry (cả Albeit nữa), tới mức giờ nghĩ lại hay đọc thông tin gì thì hình ảnh hiện ra đầu tiên là bóng dáng Candy mặc đầm xoè chạy trên đồi Pony, hay là đoạn Candy chia tay tưởng phải đi Mexico, 3 anh em mặc đồng phục đứng trên núi thổi kèn.

Cảnh kết thúc của tiểu thuyết là Candy chào đón người chồng đang chung sống với mình ở Anh Quốc, được nhắc đến là “あの人”, không rõ danh tính và tác giả cũng viết thêm là tuỳ nghi độc giả tưởng tượng. Đại loại là từ đó thì phe Terry và phe Albert nổi dậy, theo nội dung truyện tranh thì người ở bên Candy nhiều nhất và tới kết cục chỉ có Albert thôi (này có phải loạn luân không nhỉ?), còn theo sửa đổi của tiểu thuyết mới đã để Terry tự do thì người đàn ông xuất hiện lúc cuối này phải là Terry mới đúng, và trong suốt câu chuyện thì đây cũng là người duy nhất mà Candy yêu. Cho dù là ai đi chăng nữa thì tiểu thuyết cũng có một kết cục tươi đẹp cho Candy, là điều mà Candy đáng được nhận sau bao nhiêu chuyện phải chịu đựng. Đây không hẳn là kết cục mà mình mong đợi, nhưng nó cũng đẹp theo cách riêng của nó. Điều đáng tiếc duy nhất là mình vẫn chưa được đọc tới kết, sẽ cố gắng kiếm sách trong khả năng của mình vậy, nếu mua được và đọc xong chắc chắn sẽ viết cảm nhận bổ sung.
Cuốn tiểu thuyết đầu tiên đã ra đời từ cách đây hơn 40 năm, và cũng là hiện tượng ở thời điểm xuất bản, cộng thêm anime tương đối thành công và dịch ra nhiều thứ tiếng, hơn hết là cái kết dở chừng nên độc giả đều rất mong đợi một cái kết trọn vẹn hơn.

Candy Candy cũng được đón nhận rộng rãi ở nhiều nước trên thế giới, nên ngay khi tiểu thuyết phát hành ở Nhật Bản thì hội fan quốc tế đã kêu gọi được tới hơn 6000 chữ ký (link) thúc đẩy việc xin bản quyền và dịch tiểu thuyết ra nhiều thứ tiếng. Bản tiếng Ý xuất bản năm 2015, fan đã dịch ra tiếng Anh và tiếng Tây Ban Nha (mình đã để link ở trên). Tiểu thuyết phần tiếp này phát hành năm 2010, và thời điểm mình kiếm lại được là 2017 thì giá như thế này, không rõ là đợi vài năm giá có xuống không để còn mua T.T. Chắc trong lúc tích tiền (và kiếm bản rẻ hơn) thì mình sẽ đọc thử hai bản fan dịch xem thế nào vậy.

Đánh giá tổng thể: 10.0/10.0⭐️.

Truyện mà lần nào mình đọc cũng khóc, từ đầu tới cuối.

7 Comments

  1. Hi, chào chị Thảo, 

    Google đưa em đến trang này của chị, hy vọng nếu chị đọc và trả lời được thì gửi mail em nhé, em rất muốn có thêm 1 người bạn như chị, mail của em: trucmy224@gmail.com

    Thật sự về truyện candy này, em cũng đã khóc nhiều, và nó đã rất lâu rồi, nhưng kết thúc em không thích, hihi…

    Ở chị em thật sự hâm mộ, chị đã đến Đài, nơi em mong muốn đến nhất, và chị lại giỏi tiếng anh rồi làm việc ở Nhật, hihi…

    Em không biết sao, em tự kỉ, nhưng không có gì bù trừ cho em cả, em không giỏi gì hết chị à… hjx… em kém mọi mặt bùn thật…

    Chúc chị ngày tốt lành….

    P.s chỉ là vài câu ngớ ngẩn linh tinh nếu có làm phiền chị nhé.

  2. Đọc bộ này xuyên suốt mình chỉ mong Candy thành đôi với Anthony hoặc Albert. Từ lúc gặp Terry bất hạnh liên tục ập tới với Candy mặc dù Terry không hề muốn nhưng nguyên nhân hầu như đều là vì anh ta. Khi Candy đau khổ nhất cũng là Albert bên cạnh, hai người họ cùng trải qua bao thăng trầm và rất hiểu nhau. Kết thúc của Yumiko tuy là kết mở nhưng là Albert nên khá hợp ý mình dù mình mong sẽ có hôn lễ cho đôi này. Còn kết của tiểu thuyết thật thất vọng. Tuy không nói rõ nhưng lá thư của Terry và cái chết của Suzanna thì dụng ý của tác giả đã quá rõ.

  3. Chào chị. Chị có thể cho e xin phần viết của tiểu thuyết candy 2010 chị mua ở đâu. E vô cùng yêu thích và luôn tìm kiếm tiểu thuyết viết năm 2010 mà chưa được. C thông tin cho e với ạ. Email của e huongkhiet83@gmail.com

  4. mình cho rằng candy và terry là ngụ ý kết thúc cho 1 cuộc tình đẹp, có duyên thì dù xa ngàn dặm vẫn có cơ gặp mặt. với albert thì từ đầu cho đến cuối candy luôn coi như ng anh cả bảo vệ che chở cho em gái nhỏ. chứ không hề thể hiện tâm ý yêu đương cho albert. nhưng albert thì dường như đã bị sự tốt bụng, hiền hậu vị tha của candy làm cho yêu trong thầm lặng. tuy nhiên, với albert dù không có candy thì anh vẫn là người đàn ông bản lĩnh, quyền lực và có tất cả. xuyên suốt câu chuyện bất cứ sự việc gì cũng gợi cho candy nhớ đến hình ảnh về terry, dường như xa mặt nhưng không cách lòng, Còn Terry vốn là con ngựa bất kham, từ khi candy xuất hiện đã thay đổi hoàn toàn, sống và phấn đầu đều vì niềm tin với tình yêu của candy. cho nên tác giả đã rất công bằng khi kết thúc cho candy và terry được đoàn viên, đó cũng là minh chứng cho 1 tình yêu vĩnh cửu.

  5. Vì một sự tình cờ đã đưa mình đọc lại câu truyện ” Candy cô bé mồ côi”, và mình cũng được đọc bản dịch ” Candy final story”. Mình đọc 1 số bình luận thắc mắc: “Anohito” là ai? (người chồng đang sống với Candy tại London). Có 1 số bạn cho đó là Terry, người sẽ quay lại với Candy sau khi Susanna qua đời. Nhưng mình nghĩ là không phải. Thực sự tác giả Mizuki khi viết tác phẩm này thì bà đã muốn viết về định mệnh giữa Candy và Albert. Nhưng nếu như bạn chỉ đọc truyên tranh CCBMC thôi thì chắc chắc bạn sẽ bị khắc sâu về cuộc tình đầy đau buồn và nhiều trắc trở của Candy và Terry. Mặc dù cuối truyện tranh Candy chạy về phía Albert nhưng do tác giả truyện tranh ko truyền tải được hết ý tưởng của tác giả Mizuki nên người đọc ko nhận rõ được sợi dây vô hình kết nối giữa Candy và Albert. Khiến anh chỉ như 1 nhân vật phụ lướt qua cuộc đời của cô bé. Khi tra về các thông tin nhận vật thì Albert cũng chỉ được mô tả 1 cách mờ nhạt ở phía sau thôi. Có thể cũng chính vì thế mà tác giả chính MIzuki đã có nhưng bất mãn và tranh cãi với tác giả truyện tranh CCBMC.
    Cuộc đời đầy đau buồn của Candy luôn có 1 người âm thầm đứng đằng sau che chở và động viên cô nhưng lúc gặp khó khăn, trải qua những biến cố của cuộc đời là Albert. Và cũng chính Candy là người cứu giúp cuộc đời đầy buồn tẻ và tù túng của Albert ( nghe có vẻ buồn cười khi trong truyện tranh ta thấy rằng Albert là 1 người luôn vui vẻ, sống tự do tự tại, không màng sự đời, yêu thích thiên nhiên). Đâu ai biết được rằng trước khi gặp Candy lần đầu tiên trên ngọn đồi Pony, anh đã sống như 1 con rối, cô đơn ko có bạn bè, và chịu sự chi phối của các trưởng lão trong gia tộc Andrew. Cũng chính cuộc gặp gỡ định mệnh đó đã cho anh sự mạnh mẽ quyết tâm làm chủ cuộc đời mình, để rồi có 1 Albert mạnh mẽ, tự lập, thích tự do ngao du đây đó ( các bạn có thể thấy qua lá thư Albert gửi Candy sau khi anh bật mí mình là hoàng từ trên đồi). Candy cũng nhờ vậy mà vơi đi nỗi buồn về Annie, và lúc nào cũng mong chờ được gặp lại vị hoàng tử của mình. Và những lúc cô gặp nguy hiểm như suýt chết bên thác nước Albert đã cứu cô, lúc Anthony mất cũng ở bên cạnh động viên, để giúp cô vượt qua nỗi đau anh đã cử Georges đến đón cô sang Anh Quốc học. Rồi định mệnh lại đưa họ gặp nhau trên đường phố London. Khi biết cô ko thể tham dự lễ hội tháng 5 Albert trên danh nghĩa Mệ William đã gửi tặng Candy bộ hóa tranh Romeo & Juliet, biết rằng cô bé lém lỉnh này có thể dùng nó. Albert luôn âm thầm giúp đỡ Candy, mong muốn cô được hạnh phúc. Rồi chính Candy lại 1 lần nữa cứu giúp Albert khi anh là bệnh nhân mất trí nhớ được chuyển đến bệnh viện Chicago, Candy đã bất chấp mọi dị nghị để ở bên cạnh Albert. Nếu không có Candy thì anh có thể đã trở thành người vô gia cư, sống lang bạt và quên đi nguồn gốc thự sự của mình, người đứng đầu gia tộc Andrew. Sau này chính Candy cũng thừa nhận giữa cô và anh như có 1 sợi dây vô hình kết nối 2 người với nhau, xa rồi lại gặp, giúp đỡ và ở bên nhau trong những biến cố của cuộc đời. Họ đã yêu nhau từ khi nào, bản thân họ cũng ko biết chính xác thời điểm. Chỉ biết nó đến 1 cách tự nhiên và trở thành 1 phần quan trọng của nhau lúc nào ko biết. Khi Albert bỏ đi, Candy đã rất buồn và đau khổ, cô nhận ra anh rất quan trọng với cô, cảm thấy trống trải và muốn ở bên cạnh Albert ( đoạn này truyện tranh có lẽ ko lột tả được hết nỗi trống vắng khi thiếu Albert or chính bản thân cô cũng ko nhận ra được tình cảm của mình dành cho anh). Nhưng lúc Albert bỏ đi, Candy cũng biết là anh đã hồi phục trí nhớ. Giống như mọi lần trước anh cũng lặng lẽ bỏ đi, nhưng sao lần này Candy lại đi tìm anh vì trong thâm tâm cô muốn ở bên cạnh Albert. Mình viết văn có lẽ không được hay lắm, nhưng mình muốn dẫn chứng 1 số điểm để thấy được sự gắt kết vô hình giữa Albert và Candy. Định mệnh của họ là dành cho nhau. Candy để ý đến Anthony lúc đầu vì anh giống với vị hoàng tử trên đồi (Vì chính Anthony là cháu ruột của Albert). Trong phần 4 chương 10, Candy viết thư cho Albert, đã nói nhờ anh mà cô như được “hồi sinh”. Cuối cũng cô cũng nhẹ nhàng thoát ra khỏi nỗi day dứt về cái chết của Anthony. Candy đã luôn day dứt về sự ra đi của Anthony, và cho rằng lỗi của mình. Thỉnh thoảng cô vẫn mơ về Anthony, ngay cả khi đang sống cùng với người chồng ở London. Cô đã trả lời Anthony là ” em đang sống với người em yêu”. Cô cũng trồng 1 vườn hoa hồng và tự tay mình chăm sóc chúng.
    Quay trở lại về câu hỏi Anohito là ai? thì ngay ở phần lời mở đầu của Candy final story, tác giả MIzuki đã ẩn ý người chồng Candy đang sống chính là Albert. Khi cô nhìn bức tranh vẽ ngọn đồi nhà Pony của Slim, đây là bức tranh Anohito đã phát hiện ra trong 1 phiên chợ ngoài trời ở London. Nếu là Terry thì có thể nhận ra được không? Mình chắc là ko thể vì Terry chỉ đến thăm ngọn đồi Pony 1 lần duy nhất lúc anh đến Mỹ. Chỉ có Albert mới quen thuộc nơi này hơn cả. Trong phần 3 chương 1, có nói đến chiếc hộp khảm ngọc đá quý, Anohito đã nói nó là “gia bảo được truyền từ đời này sang đời khác”. Terry đã từ bỏ cha mình để đi sang Mỹ, trở thành 1 diễn viên và anh còn là con ngoài giá thú, nên chắc Terry sẽ không được thừa kế những vật như vậy rồi, chỉ có thể là Albert 1 gia tộc giàu có lâu đời. Candy đã đựng vào đó những bức thư của Terry, mẫu giấy cắt ra từ những tờ báo viết về Terry và hộp âm nhạc của Stear. Chỉ có Albert mới có thể bao dung và trân trọng những kỉ niệm của Candy như vậy. Phần 4 chương 10, Albert đã trả lại quyển nhật ký viết về nhưng cảm xúc của Candy dành cho Terry, nhưng cô đã ko cầm nó mà tin tưởng giao lại cho Albert, kể cả nhưng bức thư về Terry cô vẫn cất giữ nhưng không mở ra đọc chúng nữa vì cô muốn khép lại quá khứ, nhưng cô vẫn trân trọng chúng. Hay khi hộp âm nhạc của Stear bị hỏng thì “anohito cũng sửa lại 1 cách dễ dàng” (và chỉ có Albert mới dễ dàng làm được việc này thôi). Còn 1 điểm nữa là Candy đang sống với chồng ở London, Terry đã từ bỏ gia đình mình mà theo nghiệp diễn ở Mỹ, nên chắc chắc anh sẽ không quay về London để sống. Nếu họ có đến với nhau thì sẽ chọn sống ở Mỹ chứ ko phải ở Anh Quốc. Có thể mọi người vẫn nghĩ là sau khi Susanna mất, Terry đã gửi thư cho Candy nói rằng ” anh vẫn không thay đổi”. Nhưng lúc đó thì Candy đang ở bên người chồng của mình rồi, và trong mơ cô cũng trả lời với Anthony ” em đang sống với người em yêu” nghĩ là cô đang hạnh phúc bên chồng mình, cô thực sự yêu chồng mình Albert. Chứ không phải sống với anh vì tình nghĩa. Tại phần 3 chương 34, khi cô hồi tưởng về lúc Albert bỏ đi, Candy nhớ lại lúc 2 người sống với nhau ở căn hộ Mộc Lan, cô tự hỏi cuộc sống gia đình là như thế sao” nhưng khi ấy chúng tôi chưa phải là 1 gia đình” điều này tác giả Mizuki đã có ẩn ý muốn nói cô và Albert đang ở bên nhau, tất nhiên là không phải trên danh nghĩa “cha” và ” con gái nuôi rồi”. Mình nghĩ vẫn đề này ko ảnh hưởng đến mặt đạo đức đâu. Vì thực tế Albert chỉ hơn Candy tầm 8-10 tuổi thôi, việc anh nhận nuôi Candy là muốn cô có chỗ đứng trong xã hội, trên danh nghĩa là con cháu của gia tộc Andrew thôi. Nên mình nghĩ là ko có gì ảnh hưởng đến luân thường đạo lý đâu. Trong phần cuối cùng thì Candy nhận ra được tình cảm mình dành cho Albert và hiểu được sự gắn kết vô hình giữa anh và cô. Cô đã cám ơn bố mẹ đã bỏ mình ở nhà Pony để cô có thể gặp được anh.
    Tác giả Mizuki đã viết 1 tác phẩm rất hay và sâu sắc, về tình người, tình yêu, giữa nhưng đau thương mà họ vẫn mạnh mẽ vượt qua, mỗi người là 1 số phận khác nhau, ai biết được nơi góc phố điều gì sẽ chờ đợi mình. Biết đâu qua nhưng đau buồn này thì ra sẽ đến được nơi có nắng ấm. Và 1 cái kết hạnh phúc cho Candy.
    Với nhân vật Albert, khi đọc phần 4 hồi kết, qua những bức thư anh gửi cho Candy mới thấy được sự cô đơn trong anh, Candy chính là người cứu rỗi tâm hồn anh ” ai mà biết được cái tên Albert ấy lại cần đến sự giúp đỡ của em”, ” người mà hơn bất kỳ ai khác, luôn muốn em ở bên cạnh”. Anh đã trải lòng mình với cô, nhưng điều mà anh ko thể nói với ai. Trong suốt bộ truyện là góc nhìn của Candy, nên ta khó có thể thấy rõ nội tâm của các nhân vật khác. Kể cả khi ta xem 1 bộ phim được chuyển thể từ truyện thì cũng khó có thể diễn tả được hết biểu cảm của nhân vật, hay những dằng xét trong họ bằng những trang giấy. Albert là 1 người mạnh mẽ, tài năng, khiêm nhường, tốt bụng. Anh yêu Candy nhưng ko ích kỷ, mà luôn muốn cô được hạnh phúc. Anh đọc được quyển nhật ký ( cô gửi cho Mệ William) và nghĩ rằng người cô yêu duy nhất là Terry nên anh chỉ âm thầm ở bên cạnh và ko bộc lộ gì với cô, muốn chia sẻ mọi khó khăn cùng cô với sự trân trọng. Khi nghĩ Candy vẫn đau khổ vì Terry, Albert đã cố tình sắp đặt để cô đến Rockstown gặp Terry. Để thấy tình yêu của anh dành Candy không hề vị kỷ, luôn nghĩ đến người xung quanh mà không ích kỷ toan tính cho bản thân mình. Đến sau này, khi cả 2 có thể bộc lộ thoải mái tình cảm dành cho nhau hơn, anh đa than rằng ” anh thà đóng vai khác, hơn là vai người anh trai của em”. Quãng thời gian 2 người sống bên cạnh nhau quá ngọt mà Albert chỉ mong mình mất trí nhớ mãi để có thể ở bên cạnh Candy. Nhưng trên vai anh phải gánh vác trách nhiệm của gia tộc và cũng để bảo vệ danh tính của mình, Albert đã bỏ đi. Khi Candy bị ép phải kết hôn với Neil, anh công khai thân phận Mệ William để bảo vệ cô. Câu truyện được kể lại theo dòng hồi tưởng của Candy về những ngày thơ ấu, những hoài niệm về những người đã mất và mối tính đầu của mình, nên không có nhấn mạnh quá nhiều về tình cảm cô dành cho Albert. Tuy tác giả MIzuki có quyết định viết lại bộ Candy final story, nhưng cũng quá thay đổi so với bộ truyện tranh được. Nên tác giả có cài cắm 1 số ẩn ý trong mạch truyện và thêm vào phần cuối những bưc thư của Albert và Candy để giúp người đọc hiểu thêm về Albert, về số phận gắn kết giữa 2 người, nhưng sợi dây vô hình của số mệnh.

Leave a Reply

%d bloggers like this: