Lục vở học tiếng cũ của mình, lấy lại động lực ^^

Hôm nay anh trai tìm sách học cũ nên mình cũng tìm cùng, ai dè trong đống đó có đám vở mình học tiếng từ hồi còn ở Việt Nam, không ngờ vẫn chưa hoả thiêu nên tranh thủ chụp lại vài tấm. Lục sách vở mới thấy hồi đó chăm kinh khủng khiếp, gần đây có cái nợ nghiệp học chưa xong nên không dám chểnh mảng vui chơi học tiếng, thành ra lại lười quá, coi đống vở này để lấy động lực chăm chỉ học hành hơn nào, càng ngày phải càng chăm chứ sao lại thoái hoá biến chất như mình được nhỉ :'(. Chấn chỉnh chấn chỉnh chấn chỉnhh.

Để giới thiệu qua cách mình ghi vở học tiếng, thì bao giờ mình cũng bỏ trắng tờ đầu tiên, tới tờ thứ hai sẽ ghi một số câu kiểu động viên mình nỗ lực hơn. Có một câu kinh điển mà mình lúc nào cũng thích, viết ở hầu hết các quyển vở học tiếng của mình là:

If you talk to a man in a language he understands, that goes to his head. If you talk to him in his language, that goes to his heart.

Nelson Mandela

Đây cũng là động lực chính cho mình khi học tiếng, cho dù sau này AI có hiện đại hơn đi chăng nữa, các công cụ biên phiên dịch ngày càng hoàn hảo giống tiếng người hơn đi chăng nữa thì khi nói được một ngôn ngữ của đối phương có thể giúp giao tiếp “thẳng” hơn, được chịu trách nhiệm toàn phần vì những gì mình nói (thay vì phải chịu thêm độ sai trễ của công cụ), rồi thì học tiếng cũng có thể hiểu được văn hoá, điều mà không công cụ nào chỉ cho một cách sâu sắc được. Lấy ví dụ cụ thể cho chuyện này thì có học tiếng Nhật mới biết được nét văn hoá hay ho (dù nhiều lúc hơi dở hơi) và cách nghĩ của người Nhật, tỉ như những cụm từ mang nét nghĩa không rõ ràng, kiểu như 大丈夫です (ổn mà), có những lúc là OK, nhưng có những lúc lại là không OK ^^.

Hay có câu ở dưới đây mình cũng thích, vì khi mình học tiếng Trung thì thấy tiếng Việt hay hơn rất nhiều, hiểu được thêm nhiều tầng nghĩa, rồi chính vì những từ sai lệch giữa hai ngôn ngữ (kiểu Hán Việt khác hẳn nghĩa Trung) lại hiểu thêm được một chút về lịch sử văn hoá nên cảm thấy yêu tiếng Việt hơn rất nhiều. Học một ngoại ngữ cảm giác như nhìn lại tiếng mẹ đẻ của mình từ một góc nhìn khác ấy.

dịch đại ý là “những ai không biết ngoại ngữ thì không hiểu gì về tiếng của chính mình cả”.

Tìm lại được quyển vở “số 1”, quyển vở đầu tiên của mấy ngôn ngữ mình nghiêm túc học, không biết mấy cái ngôn ngữ học tào lao quăng đâu rồi, để hôm nào tìm thấy lại sẽ cập nhật tiếp vô đây, ít nhất nhớ là có tiếng Pháp tìm không thấy vở rồi này (và giờ chữ trong đầu cũng tìm không thấy…).

tập vở đây ^^

Trước hết là tiếng Đức nè, thế cũng sắp 10 năm rồi, sang năm cố gắng lấy nốt cái bằng cuối. Vở tiếng Đức thì là ngoại ngữ đầu tiên mình học tử tế nên chữ viết thì xiên xẹo, màu mè hồi đó cũng chưa có nhiều, chỉ có bút đen và bút đỏ. Hồi này cũng còn chưa biết cách học thế nào cho đúng, nên đúng kiểu thầy dạy gì ghi đó. Ngoài cuốn này có một cuốn sổ ghi từ vựng riêng nữa, là loại sổ học từ vựng thông thường có kẻ sẵn ô mỗi từ một ô ấy :D. Bài hôm nay chỉ ghi quyển vở đầu tiên thôi nên khi nào lục được hết vở và hết lười sẽ làm bài viết đối với từng thứ tiếng sau.


Tiếp đến là vở tạm gọi số 1 cho việc học tiếng Anh đi, đây là hồi học lại tiếng Anh, do vốn từ vựng quá thảm nên phải ôn lại. Lúc này đã bắt đầu màu mè hơn, từ mới thì màu đỏ và ví dụ thì màu xanh. Theo quy tắc của mình thì mức độ quan trọng cần nhớ sẽ là từ màu đỏ > màu đen > màu xanh > màu khác. Do tiếng Anh ngữ pháp đã được rèn trên trường khá đủ nên mình không chủ động học thêm mấy, nhưng từ vựng thì khi đọc sách hay làm đề phát hiện ra hổng quá nhiều, nên chỉ tập trung bổ túc thêm phần này.


Tới tiếng Nhật nè, tiếng Nhật tự học khá nhiều nên viết lách có đầu tư hơn, từ trái qua là bài đầu tiên mình học ở Núi Trúc từ hiragana ngày đầu tiên là 25/5/2012 (vẫn nhớ như innnn hôm đó từ Xuân Hoà về đi học luôn, câu chuyện cụ thể của mình ở bài này: Con đường học tiếng Nhật của mình và bài này: Nhật ký học tiếng Nhật 0-N1 trong 2 năm), hình ở giữa là hồi bắt đầu ôn thi N2, và hình bên phải là cuốn vở học ôn N1 (nhìn là biết lười, có kết quả N2 mới mò đi ôn N1, chơi nguyên tháng ở giữa đợi kết quả…).

Đối với vở học hồi học Núi Trúc thì trước khi đến lớp mình cố gắng viết hết từ mới, trên lớp thì sẽ chỉ hỏi lại mấy từ không rõ, ngữ pháp thì học tới đâu viết tới đó, dành riêng phần cuối vở (viết ngược từ cuối lên) để chép chữ Hán. Quy tắc màu của mình là màu xanh dành cho từ mới, màu đỏ cho đầu mục và mẫu ngữ pháp quan trọng, màu chì là ví dụ, giải thích thêm. Thường thì màu đỏ sẽ bắt mắt nhất nên cái muốn nhớ sẽ viết bằng màu đỏ, còn màu chì là chuyên để ghi thông tin gợi ý thêm để gợi nhớ.

Sau này tới lúc học xong Núi Trúc chuyển sang tự ôn N2 N1 thì mình viết vẫn theo quy tắc màu đó, cần nhớ thì màu đỏ, giảm dần màu xanh màu đen và màu chì, đại loại sẽ như ở dưới đây, phần nào cần nhớ rõ hơn thì dùng bút đánh dấu màu vàng.


Không tìm thấy vở học tiếng Trung đâu nên đăng tạm hình này là hồi học thư pháp, bên trái là luyện nét chữ Nhất nhưng mà luyện tới nát bút rồi thầy vẫn chưa duyệt chữ nào :(. Sau này mình đi Nhật nên phải bỏ không luyện chữ nữa, rồi sau này lại chia tay bạn ̶n̶̶g̶̶ư̶̶ờ̶̶i̶ ̶y̶̶ê̶̶u̶ người Nhật viết thư pháp rất giỏi nên cũng mất thói quen luyện chữ này luôn (thật là nhiều lý do). Lần này lục lại được vở cũ này lại tạo cảm hứng cho mình muốn luyện lại chữ quá, sẽ cố gắng nhét mấy block 30 phút luyện chữ vào lịch làm việc, bớt đọc truyện nhảm, bớt drama thiên hạ để làm người có ích hơn.


Tìm lại được cả vở học tiếng Hàn mới hay chứ, cứ tưởng đốt hết rồi =)). Thôi quăng cái ảnh đây thôi chứ chắc đời này khỏi nói tiếng Hàn nữa rồi, cái bằng TOPIK từ muôn thuở ấy vẫn còn đang ký gửi ở chỗ thi, chắc bây giờ cũng đã mục nát… Tiếng Hàn thì khá giống tiếng Nhật, nên khi học nhiều lúc quên ngữ pháp 1 bên có thể dùng ngữ pháp bên còn lại xài đỡ, từ vựng cũng khá giống nhau, mình phát âm Hàn khá thích vì có nhiều âm bật bật rung rung, nói mỏi miệng hơn tiếng Nhật. Vở ghi thì tới đây quy tắc màu đã khá rõ ràng, y như các phần trên. Học tiếng Hàn thì mình chú trọng nghe nói nhiều hơn, nên thường hay chép các câu cần nói rồi học thuộc.


Hết rồi, ngoài ra thì còn thử mấy cái tiếng dị kiểu Hebrew Esperanto Mông Cổ nhưng không tới nơi tới chốn, cố gắng sẽ làm xong mục tiêu to học xong rồi kiếm việc làm rồi sẽ quay lại với thú vui xa xỉ này :x. Tìm được nhiều kỷ niệm, thấy lại được một mình của ngày xưa chăm chỉ nhiệt huyết, làm muốn tự vả bản thân đang lười biếng này quá, cố lên nàoooooooo 💪💪

2 Comments

Leave a Reply

%d bloggers like this: