Truyện buồn lắm thôi đừng đọc…
Nếu vẫn muốn đọc thật sự, thì mình xin tóm tắt tạm một câu là một hành trình dài 20 năm của các nhân vật, vẫn là câu chuyện có phát sinh ở hiện tại và người ta sẽ lần ngược về quá khứ, để thấy được nút thắt đã cố hữu ở đó từ bao lâu. Cuốn này được đánh giá rất cao không chỉ vì tình tiết tinh tế mà còn là hình ảnh nội tâm nhân vật được khắc họa vô cùng vô cùng rõ nét.
Thông tin chung
Tên tác phẩm: Bạch dạ hành 白夜行
Tên tác giả: Higashino Keigo 東野圭吾
Năm xuất bản: 2002
Một vài đường dẫn quan trọng: Amazon Phim chuyển thể
Vài suy nghĩ
Mình đã đọc xong trang cuối cùng của cuốn Bạch dạ hành của Higashino Keigo rất lâu rồi, và không phải chỉ một lần nhưng cho tới tận bây giờ hình ảnh của những nhân vật và những ám ảnh cuộc đời trong truyện vẫn còn vang vọng trong tâm trí mình, thôi thúc phải đặt bút viết vài dòng cảm nhận về bộ truyện như một bản trường ca dài văng vẳng này.
Tất cả câu chuyện bắt đầu bằng cái chết của một ông chủ tiệm cầm đồ, tên là Kirihara Yosuke, được một đám trẻ con phát hiện xác chết trong một khách sạn bỏ hoang. Hồi đó, tụi trẻ con trong khu có trò chơi mạo hiểm là bò qua hệ thống ống thông hơi phức tạp trên trần để đuổi bắt, như lạc vào mê cung do chính mình tạo ra. Kẻ tình nghi đầu tiên được cảnh sát chú ý tới là vợ và con của nạn nhân – Kirihara Ryoji và người làm thuê tại tiệm cầm đồ – Matsuura. Ba người này đều có chứng cứ ngoại phạm được xác thực, làm quá trình điều tra tưởng như bế tắc. Sau khi lần theo dấu vết lần cuối nạn nhân đã rút một khoản tiền lớn, cảnh sát điều tra ra được nghi phạm Nishimoto Fumiyo. Một năm sau, Nishimoto Fumiyo cũng qua đời do ngộ độc khí ga, theo lời khai chứng thực của con gái Nishimoto Yukiho.
Nhiều năm trôi qua, nhưng vụ án tưởng chừng vẫn chưa hề kết thúc với con trai nạn nhân – Kirihara Ryoji và con gái nghi phạm – Nishimoto Yukiho. Toàn bộ cuốn truyện là quãng đường trưởng thành, tưởng như tách rời mà tưởng như giao nhau của hai con người ấy, mỗi chương dưới lời kể của những tuyến nhân vật hoàn toàn khác nhau, nhưng tuyệt đối không có lúc nào là từ chính lời kể của Kirihara hay Yukiho. Nhân vật được khắc hoạ thông qua cảm nhận của những nhân vật khác, Higashino Keigo dần dần dẫn dắt người đọc theo chính đánh giá của bản thân ông. Dần dần người đọc nhận ra Yukiho không hoàn hảo như những gì vỏ bọc của cô thể hiện ra bên ngoài, mà trái lại chính cái vỏ bọc càng hoàn hảo ấy càng làm người ta hoảng sợ khi nghĩ về những chuyện xảy ra đánh đổi để xây dựng nên vỏ bọc ấy. Và còn Kirihara
Cái hay của truyện là cho tới kết thúc, tất cả chỉ là giả định. Cho dù có lật lại vụ án mười chín năm trước đi chăng nữa, cũng không có ai hay bất cứ chứng cớ nào xác thực lời suy đoán của thanh tra Sasagaki Junko và cảm giác phán đoán của Shinozuka Kazunari. Tuy là giả định, nhưng lại quá hợp lý, quá thực và quá tàn nhẫn tới mức khi người ta thật sự nghĩ tất cả những suy đoán giả định ấy đều là sự thật, thì những người trong cuộc đã phải chịu những khổ đau dằn vặt tới mức nào. Và rằng, không ai có thể mường tượng một sự kiện trong quá khứ có thể bẻ lái toàn bộ cuộc đời, để cuộc đời của hai con người tưởng chừng như song song không giao điểm ấy lại gắn kết tới nhường ấy. Đây là một cuốn truyện đòi hỏi người đọc phải đọc tới trang cuối, rồi lại nghĩ lại những gì xảy ra từ đầu, đứng dưới góc nhìn của nhân vật mới có thể hiểu được phần nào những gì câu chuyện đã diễn ra và sự thay đổi của những con người ấy sau những biến cố lớn.
Cho tới cuối cùng, khác với những cuốn truyện trinh thám khác, câu hỏi chính không phải là chân tướng thủ phạm hay cách thức gây án, mặc dù để đi tới sự thật cũng cần cả một quãng đường. Tuy nhiên điều đặc biệt nhất là làm thế nào để hiểu được tại sao các nhân vật lại có lựa chọn như vậy, và lựa chọn không thể phân rõ là đúng hay sai ấy, phải chăng là tất nhiên? Mình đặc biệt muốn giới thiệu cuốn này cho những ai muốn thử trải nghiệm cảm giác suy ngẫm đuổi theo cùng nhân vật, để rồi phát hiện quá trình thay đổi cũng là quan trọng, nhưng quan trọng hơn nhất chính là điểm khởi đầu.
Đây thật sự là một cuốn sách rất nên đọc, vì tới cuối, không ai biết là đúng hay là sai, không ai hiểu được mối dây nào đã liên hệ mật thiết hai người tới nhường vậy, mà cũng lại mơ hồ như hình ảnh về sự tồn tại của hai người trong nhau. Mạch truyện có lúc hơi dài dòng, xuất hiện nhiều nhân vật tưởng chừng như không liên quan, nhưng nếu đọc tới kết thì tất cả đều sẽ được giải đáp, nên mình thấy đây là một cuốn sách rất đáng để đọc, và đọc không phải chỉ một lần.
Đánh giá tổng thể: 9.9/10.0⭐️.
2 Comments