Một loài “hoa mộng ảo” chỉ tồn tại trong lời kể, cũng như số phận của những nhân vật từ câu chuyện xa xưa cũng chỉ nghe như mơ hồ, nhưng khi xâu chuỗi lại đến kết của cuốn này, người ta mới hiểu được tất cả tồn tại đều có lý do của nó.
Thông tin chung
Tên sách: Hoa mộng ảo 夢幻花
Về tác giả: Higashino Keigo 東野圭吾
Xem thêm các truyện khác của Higashino Keigo mà mình đã giới thiệu ở đây~
Cốt truyện và vài cảm nhận
Câu chuyện bắt đầu bằng một vụ giết người, và hiện trường có vài điểm bất thường nhưng không ai có thể nhận ra ngoài một vị cảnh sát rất nhạy cảm với từng chứng cứ nhỏ nhặt và luôn mong mỏi có thể phá được vụ án lần này. Cháu gái của nạn nhân đã phát hiện ra sự thiếu vắng của một chậu hoa vàng đặc biệt mà ông nội mình (nạn nhân của vụ án) đã trồng và khoe được cách đó không lâu. Ông của cô là một người yêu hoa, nhà nghiên cứu về hoa chuyên nghiệp nên khi về hưu vẫn giữ thói quen đó, thỉnh thoảng còn chia sẻ ảnh trên blog cá nhân của mình dưới sự động viên của cô cháu gái. Chỉ riêng loài hoa này là ông không muốn đăng lên, và nói “kẻ nào theo đuổi loài hoa mộng tưởng, sớm muộn cũng sẽ hủy hoại bản thân mình”.
Xin giới thiệu thêm một chút về nhân vật cô cháu gái này, cô từ nhỏ đã có năng khiếu bơi lội, và lập nhiều kỷ lục tới mức mọi người đều kỳ vọng cô sẽ tham dự Olympic. Thế nhưng một ngày nọ, gánh nặng đặt trên vai cô gái thiên tài ấy đã mang lại một kết quả đau buồn, là cô không thể bơi lội như ngày trước được nữa, mà vấn đề chính là do tâm lý. Lúc này chỗ dựa duy nhất là ông của cô, người luôn chỉ cổ vũ chứ dường như không giống như mọi người, lúc nào cũng ép buộc thành tích lên cô. Trong quá trình điều tra về cái chết của ông mình, cô tìm được một người bạn đồng hành cũng đang vật lộn với tương lai của mình, do cậu chàng nghiên cứu về điện hạt nhân trong khi mới xảy ra tai nạn nhà máy điện và người ta thì đang kịch liệt lên án và muốn dỡ bỏ hoàn toàn các nhà máy này.
Câu chuyện có lẽ kể từ khi chính tác giả tiết lộ, hoặc có thể sớm hơn là khi bạn đọc lờ mờ đoán ra được “hoa mộng ảo” là gì, thì đã không còn gì bất ngờ nữa. Thế nhưng, vẫn có điều gì thôi thúc mình phải đọc hết cuốn truyện này. Khi gập sách lại và suy nghĩ mình mới phát hiện ra, lý do đó chính là mình muốn biết được kết cục sự lựa chọn cho tương lai của những nhân vật trong truyện. Hai nhân vật trong truyện, một người thì cái gì cũng giỏi nhưng thực ra chẳng cái gì xuất sắc, một người thì thiên tài bơi lội ngoài ra chẳng làm được gì, theo nhận định của chính bản thân họ, thì họ luôn là không đủ và ganh tị với tài năng của đối phương. Đáng tiếc là cho tới cuối họ mới biết, chính đối phương cũng đang ganh tị với những gì mình đang có. Thật ra tất cả đều mang trên mình quá nhiều trách nhiệm và kỳ vọng, vậy rốt cuộc mỗi người đối mặt với số phận của mình như thế nào thì mới là hợp với mình nhất đây? Đọc truyện để bàn thêm nhé ^^
Nếu mọi người đã quen đọc các tác phẩm của Higashino Keigo, thì “Hoa mộng ảo” có thể coi là một tác phẩm không có gì mới mẻ về cách viết và cách xây dựng cốt truyện, có thể thấy rất nhiều nét tương đồng với các tác phẩm khác như “Bạch dạ hành”, v.v… Nếu tìm đọc một tác phẩm trinh thám gay cấn với nhiều tình tiết lắt léo, thì có lẽ đây không phải một tác phẩm phù hợp với bạn. Ngược lại, ở “Hoa mộng ảo” là một câu chuyện rất thật, rất đỗi đời thường mang tính nhân văn sâu sắc. Câu chuyện kể thì rất đơn giản, nhưng chính cách viết của tác giả cho người đọc cảm nhận được nỗi day dứt và diễn biến tâm lý của từng nhân vật, ấy đúng là cái tài của Higashino Keigo.
Bản thân mình khi nghe tên truyện cũng mường tượng đến một vài tình huống hoàn toàn khác, những tưởng “hoa mộng ảo” kia chỉ là một hình ảnh ẩn dụ và không có thật. Mình đã nhầm, hoá ra đây là một loài hoa thực sự có thật, và chân tướng của nó đã làm thay đổi toàn bộ câu chuyện như thế nào. Mình sẽ không tiết lộ thêm cụ thể để mọi người đọc truyện và tự cảm nhận nhé, mình đánh giá truyện này điểm không cao vì không phải thể loại ưa thích của mình, chứ không hề do nó chán nhé ^^
Đánh giá tổng thể:
2 Comments