Đây là một bộ sách viết về quy tắc phát triển bản thân, đặc biệt dành cho những người suốt ngày ngồi bàn giấy hoặc công việc lặp đi lặp lại đang gặp nhàm chán, được xây dựng dưới dạng câu chuyện kể mà ở đó nhân vật chính là một anh chàng công nhân viên chức được nhận những lời dạy từ một con voi và từng bước thực hiện nó. Cuốn đầu tiên được viết năm 2007 và bán được hơn 2 triệu bộ, các phần tiếp theo cũng rất được hưởng ứng, còn chuyển thể thành phim và anime các kiểu, cuốn thứ 4 cũng mới xuất bản hôm mùng 9 tháng 7, hiện nay đang bán chạy top 1 của amazon ở hạng mục sách nhập môn về lý luận.

Dẫn vào một chút thì mình thấy cuốn này ở ngoài tiệm sách rất nhiều lần rồi, lúc nào ở book off cũng đặt ở quầy bán chạy (ngang ngửa mấy cuốn dám bị ghét này nọ ấy) nên đã rất muốn đọc, thậm chí còn mua cuốn tập 1 để ở nhà, nhưng vẫn chưa đủ chăm chỉ để ngồi đọc. Đợt này tự dưng muốn thay đổi cách sống với suy nghĩ nên giở ra đọc, mới thấy đúng thật hay thế là đọc một lèo ba cuốn (đang miễn phí trên kindle prime), đợi tới khi nào quay lại Nhật nhất định sẽ mua nốt cuốn thứ tư để đọc.
Nhìn hình ở bìa cũng có thể thấy nhân vật “thần voi” này là trung tâm đưa ra những lời khuyên, có tên là Ganesha, là một vị thần trong Ấn Độ giáo với hình ảnh đầu voi mình người. Vị thần này được nhân vật chính mua về trong một chuyến du lịch, bỗng một ngày bức tượng quá bực mình với cách sống của nhân vật chính nên đã phát ra tiếng động và bắt đầu đưa ra các lời khuyên. Nhân vật Ganesha này là thần, nên gọi tất cả những người nổi tiếng là bé, kiểu bé Tim Cook, bé Mark Zuckerberg này nọ, và tất cả đều là học trò của ổng, từ đó ổng tổng hợp cách tất cả mọi người đã thành công để dạy lại cho anh chàng nhân vật chính thoát khỏi cuộc sống bình thường. Cái hay là những triết lý hay lời khuyên được đưa vào câu chuyện, có logic của cách giải thích hơi khác người một chút nhưng rất thấm, ông thần này còn nói bằng tiếng Kansai, tính cách còn rất nhơn nhởn, nên đọc như đọc cuốn truyện tranh vui vui vậy á, nhưng đọng lại được rất nhiều.
Cuốn một mở ra khi anh chàng này trước giờ vẫn nghĩ mình là người cũng không tồi lắm, vị thế xã hội cũng ổn, hơn nhiều người, nhưng lại được mở rộng tầm mắt khi bước vào một bữa tiệc toàn những người nổi tiếng, từ ca sĩ diễn viên tới cầu thủ bóng chày danh giá, rồi mới thấy được sự khác biệt hẳn về tầng lớp, từ đó mới có động lực thay đổi bản thân mình. Ở cuốn này thì nhấn mạnh về những kỹ năng phát triển thay đổi bản thân, mình sẽ nhắc nhỏ ở đây vài cái mình tâm đắc và muốn thực hiện. Đầu tiên là giữ cho giày được sạch, vì lúc nào đi đâu đi chăng nữa thì đôi giày cũng là thứ đỡ cho mình, ít nhất trên người phải có một điểm để làm mình cảm thấy tự tin thì mới có thể thêm dũng khí được. Mọi người nghe thấy câu này, chắc sẽ giống mình và anh nam chính khi bị ông thần Ganesha dạy dỗ từ điều vụn vặt như thế này, nhưng sau đó ổng có nói thêm: trên kệ sách của bất kỳ ai đều đầy những cuốn dạy người ta phải làm như thế nào để thành công, nhưng thực sự có bao nhiêu người đã làm theo nó? Có thể không ai tin và giải thích được sự liên kết giữa hành động nhỏ này và thành công lớn, nhưng nếu trước giờ làm theo cách của mình và không thành công, thì tại sao có người đưa ra cách mới, và các ví dụ thành công mà mình lại không làm theo? Một cái nữa là tạo dựng môi trường để có thể duy trì quyết định của mình, ý chí thôi là không đủ, phải bước một bước làm gì đó thì mới thực sự có hiệu quả. Cái này hôm nọ mình cũng mới được giới thiệu và đọc xong một cuốn chủ đề tương tự, sẽ viết review rồi chèn link vô đây.
Cuốn thứ hai thì có nhân vật cần cải tạo cuộc sống là một anh diễn viên hài bỏ làm công chức để theo nghiệp diễn nhưng vẫn chưa thành công, ngoài ra có xuất hiện thêm thần nghèo khổ nữa :)). Ở đây thì có lời khuyên mình thấm nhất là khi nào không tìm ra cách giải quyết vấn đề thì hãy tới thư viện. Lý do ở đây là nỗi băn khoăn của mình hẳn không phải là duy nhất, không biết chừng có rất nhiều người đã cùng trăn trở về điều đó, thậm chí hàng nghìn vạn người đã từng nghĩ về nó từ cách đây hàng trăm năm, nên lấy cái đó tham khảo hơn là tự mình bơi trong bất định. Thật ra ai cũng nghĩ mình độc đáo, đặc biệt, cá thể riêng biệt nhưng số người đặc biệt trên thế giới này không thực sự nhiều đâu, nhiều lúc nghĩ mình là người bình thường cũng là một bước tiến để có thể giải quyết được vấn đề đó. Nhắc một lời khuyên của chị thần nghèo khổ kia thì là rèn luyện cách để kìm hãm sự sung sướng. Những người mà không thể kìm hãm được sự sung sướng thì chỉ có thể vui được nhát gừng nhỏ lẻ, chứ không thể có niềm vui lớn được. Đấy, mình cũng đã áp dụng cái này để kiềm chế sự lười biếng và trì hoãn của bản thân và thấy rất hiệu quả. Ví dụ như khi muốn coi phim chẳng hạn, trước đây tranh thủ vài phút coi phim xong đam mê quá sẽ bị kéo tới lỡ ảnh hưởng thời gian, nhưng từ lúc tập kìm hãm sự sung sướng lại thì cố tự kỷ ám thị cho mình một tiếng nói khác trong đầu: hey, cố gắng làm xong hết việc rồi, lát nữa sẽ được xem phim lâu hơn, thay vì 10 phút là 1 tiếng chẳng hạn, chả sung sướng hơn à :>, và thế là có động lực để tích dần cái niềm vui nhỏ ấy tới sau khi đã hoàn thành việc chính.
Tới cuốn 3 thì tượng Ganesha này được lừa đảo bán tới cho một chị gái dân văn phòng nghèo thất tình lại còn mê tín, ôm em tượng kỳ dị về với giá 24 man yên (khoảng gần 50 triệu VNĐ…). Có một bài học hơi nối với 2 cuốn trên là con người nhìn vậy chứ thực ra không quá khác nhau, cách làm của người này vẫn có thể phần nào sử dụng để tham khảo và áp dụng sang cho người khác, nên nếu muốn giải quyết vấn đề thì có thể tìm xem ai thành công mà bắt chước, và đã bắt chước là phải bắt chước triệt để. Kiểu nhiều khi thấy người ABC làm tốt, mình cũng làm theo nhưng không nắm được tinh thần, chỉ bắt trước trên bề mặt thì cũng không đủ, phải thực sự hiểu được cơ cấu các hành động và sắp xếp lại rồi thực hiện theo thì mới thực sự hiệu quả được. Ngoài ra thì phải cố gắng tận dụng tất cả những thời gian trống. Phải tận dụng tới mức cứ có thời gian rảnh rỗi là nghĩ tới vấn đề đó thì mới có thể có hiệu quả được, ví dụ như hồi xưa mình học toán đam mê, có bài toán khó là kể cả lúc đi bộ trên đường cũng sẽ nghĩ về nó, nên lúc tìm ra đáp án thì cảm thấy hạnh phúc và cũng là động lực để tiếp tục luôn, hiện tại cũng đang cố gắng tìm ra một cái gì đó để đam mê được như hồi xưa, vì nó sẽ là kim chỉ nam cho mọi hành động, và cũng sẽ giúp tiết kiệm được thời gian trống rảnh rỗi vô nghĩa.
Ngoài những bài học nhỏ ở trên thì cả câu chuyện chính cũng có ẩn nhiều tầng nghĩa đọc làm mình thấy cảm động, tỷ như hình ảnh thần nghèo khổ là cách suy nghĩ vốn có trong lòng mình, mình nhìn vào phê phán nó cũng là mình đang tiến tới một bản thân tốt đẹp hơn. À, áp dụng một bài học cuối để kết bài, là phải cảm ơn mọi người thật nhiều, lý do là để mọi người có thể cùng vui vẻ thì phải biết ơn tới sự tồn tại của đối phương ^^. Cảm ơn mọi người đã đọc tới đây, cuốn này đọc rất vui rất đáng đọc lại còn miễn phí, ai đang đăng ký prime Nhật hãy mau coi thử :)).
Đánh giá chung:
Ơ chị Yuu về VN rồi ạ
uh c đang kẹt ở VN chưa sang Nhật đc :'(
Tình hình dịch đang phức tạp quá, ko biết chị Yuu có sang được nhanh ko