Năm nay mình đã đi chơi được khá nhiều nơi, gần có xa có, nhưng chuyến du lịch đáng nhớ nhất chắc chắn là đợt đi Kyushu.
Kyushu là một trong 4 đảo chính của Nhật, nằm ở phía Tây Nam, mình đã từng đi Kagoshima và Miyazaki thuộc tỉnh này nhưng đi báo cáo nên không có nhiều thời gian thăm thú xung quanh, lần này đã có thời gian từ từ lượn vòng quanh, thời tiết cũng rất ủng hộ nên tựu chung là một chuyến đi mình cảm thấy vô cùng thành công và thoả mãn.
Nagasaki
Trước hết phải nói tới Nagasaki, mình đã muốn đi tới đây kể từ khi đi Bảo tàng tưởng niệm hoà bình ở Hiroshima, sau đó đúng năm covid đáng ra mình cũng được đi Nagasaki để báo cáo nhưng do covid nên chuyến đi đó bị hoãn hoãn mãi và huỷ, thật may mắn năm nay đã có thể sắp xếp thời gian để đi.
Đợi 3 năm để được đi tới Nagasaki, cuối cùng cũng tới được. Mọi người chắc cũng có biết, ngày 9 tháng 8 năm 1945 Nagasaki bị ném một quả bom nguyên tử màu vàng mang tên “Fat Man” (vào bảo tàng sẽ có thông tin chi tiết hình ảnh, cấu trúc, thậm chí cả video tư liệu của Mỹ khi lắp đặt quả bom này), 1/3 thành phố Nagasaki đã bị huỷ hoại và thiệt hại về người và của vẫn còn kéo dài đến mãi về sau. Cụ thể chính xác là lúc 11 giờ 2 phút, vậy nên chiếc chuông tưởng niệm như hình ở dưới đây cũng vào đúng thời điểm này hàng năm sẽ rung lên, để nhắc nhớ về sự kiện này.

Sau đó mình có ghé bảo tàng, bảo tàng được xây dựng rất tốt, đi theo mạch câu chuyện và đầy đủ thông tin, không chỉ dùng những hình ảnh chân thực nhất để cảnh tỉnh về sức công phá của bom nguyên tử, mà còn cung cấp rất nhiều thông tin khoa học liên quan. Đi một ngày về mình học được rất nhiều thứ, nhưng lời khuyên là không nên đi bảo tàng vào đầu ngày, vì như mình là cả ngày hôm đó cứ buồn man mác, thơ thẩn vòng quanh cuối cùng không đi chơi mấy khu cảng hay lên Dejima nữa vì tâm trạng quá xuống. Ở trong thành phố Nagasaki còn lưu lại rất nhiều điểm tàn tích của bom như hình dưới đây, là chiếc cổng Tori đã bị bom đánh phá mất một nửa, bên cạnh chiếc cột còn nguyên này thì họ có tìm lại và phục dựng những mảnh vỡ của cột còn lại và để ở dưới chân.


Ở Nagasaki còn một điểm đến với mình là một thu hoạch khá bất ngờ, đấy là Miếu Khổng Tử. Mình đã đánh dấu muốn đi từ trước khi tới Nagasaki, cũng được cảnh báo là nó rất nhỏ nên không hi vọng gì nhiều nhưng lúc vừa tới đã cảm thấy vô cùng thích.
Miếu Khổng Tử này nghe nói là miếu duy nhất ở nước ngoài do chính người Trung Quốc xây, xây vào khoảng thời Thanh. Bên trong có tượng 72 học giả của Khổng Tử, ngoài ra có một khu vực bảo tàng nhỏ để giới thiệu về gốm sứ và văn hoá Trung Quốc nữa. Mình tới đúng lúc có biểu diễn biến diện (变脸艺术) là một loại hình văn hoá của Trung Quốc, nghệ sĩ biểu diễn sẽ thay đổi mặt nạ này sang mặt nạ khác trong chớp mắt, kèm với các điệu múa đặc trưng. Lần đầu tiên được xem biến diện ở cự li siêu gần, còn có đoạn nghệ sĩ cầm tay mình xong tay bên kia lật mặt luôn, tới lúc cuối cùng lật ra mặt thật mới biết em bé mới có mười mấy tuổi, mà biểu diễn rất cuốn hút rất chững chạc.


Trong thời kỳ Nhật Bản cô lập, chỉ có cảng Nagasaki là mở cửa cho người Hà Lan và người Trung Quốc, theo đó như mình đi cũng cảm nhận được rất rõ “nét Tàu” vẫn còn vương vấn đâu đó ở khắp nơi trong thành phố Nagasaki. Trước hết phải nói tới khu phố Tàu, khác với phố Tàu ở Yokohama, ở đây là do người Phúc Kiến xây dựng, và cảm giác nó siêu siêu siêu cổ, thậm chí mình vào trong cửa hàng kiếm đồ mua thử thì có những đồ của Trung Quốc chắc phải từ năm 80 của thế kỷ trước…
Món ăn nổi tiếng của Nagasaki cũng là món có nguồn gốc liên quan đến Phúc Kiến, ví dụ như mì champon là món ăn của một nhà hàng TQ dựa trên một món ăn quen thuộc của Phúc Kiến, hay có món bánh bao nhân thịt kho kakuni manju (角煮まんじゅう) cũng vốn là món guabao (割包) bên trong là thịt kho Đông Pha (東坡肉) (siêu ngon).
Đây cũng là thành phố cảng có đường bờ biển và vịnh tự nhiên dài đẹp, nên mình có lượn ra ngoài ngắm. Đúng vào hôm này thì ở gần cảng biển có tổ chức lễ hội âm nhạc, có mời cả flumpool và mấy nghệ sĩ khác nên mình có ghé qua nghe ké một lúc. Nghe tiếng gió biển, nheo mắt vì chói nắng, bên tai văng vẳng tiếng đàn hát quả là một cảm giác rất chill.

Fukuoka
Fukuoka có thể coi là trung tâm của Kyushu, là nơi đông dân nhất đảo này, đi lại tới các tỉnh khác cũng rất tiện nên đợt này mình chỉ đặt khách sạn ở Fukuoka liên tục, sau đó di chuyển đi và về các tỉnh khác trong ngày. Ở Fukuoka thì có một điều mình muốn làm nhất là đi ăn ở quán ven đường (屋台), đã thực hiện được.



Kumamoto
Vốn lúc đầu đắn đo là đi Kumamoto hay đi Oita lượn onsen, cuối cùng hẹn bạn mình ở Kumamoto nên chọn đi Kumamoto, và kết quả là bạn mình leo núi Aso xong lạc lối trên đó xuống muộn nên không kịp gặp=)) đời…
Thực sự do đã quá thoả mãn với Nagasaki nên lúc tới Kumamoto mình không có nhu cầu khám phá nữa, nên cũng không đi đâu ngoài thành Kumamoto, thành này thì lại còn không cho vào khu vực chính, chỉ cho ngắm tí bên ngoài…

Có một điểm sáng là lúc về ga thì đúng ngày Kumamoto tổ chức lễ hội lần đầu tiên sau 3 năm covid, có nhiều đoàn múa yosakoi có thể xem được ở cự ly gần, thậm chí còn có thể tham gia cùng nhảy ^^

Saga
Cuối cùng viết nốt một chút về Saga. Mình chắc chắn là muốn đi Kyushu, nhưng chọn đi Kyushu vào thời điểm lần này là do muốn xem lễ hội khinh khí cầu này ở Saga. Đây là cuộc thi thả khinh khí cầu được tổ chức thường niên, nhưng do covid nên đã bị huỷ 3 năm liền, mình cũng đã hóng rất lâu nên thấy có tin tổ chức là ngay lập tức xếp lịch để đặt vé ngay.
Đợt này mình đi cùng một bạn “thổ địa” Saga, đã đi coi cái này tới mấy lần rồi nên rất nhiều kinh nghiệm. Tụi mình dậy rất sớm, bắt chuyến tàu sớm nhất ra khu vực thả khinh khí cầu, chọn được chỗ ngồi rồi đi bộ dọc bờ sông (gần 1 tiếng) để tới khu vực gần chỗ chuẩn bị bơm bóng nên đã chụp được rất nhiều ảnh đẹp như thế này đây.

Nội dung chia thành 3 phần chính: buổi sáng tới đầu giờ chiều là cuộc thi, thi coi ai bay tới đúng điểm đến và quay lại trong thời gian quy định; buổi chiều là bơm mấy cái khinh khí cầu dị dị cho mọi người coi, và buổi tối ngày cuối tuần là thắp đèn và cho mọi người lại gần chụp ở cự ly gần.


Tựu chung lại là một chuyến đi làm mình cảm thấy rất thoả mãn, viết rất nhiều rồi nhưng vẫn cảm thấy chưa viết được hết, ví dụ đã ăn đủ món (tới mức tăng 2kg), hay là thời tiết quá đẹp và ủng hộ, hay là vé tàu đã được sử dụng hết công suất như thế nào, hay là đã gặp được những ai nói những câu chuyện gì, vân vân và vân vân, nhưng mình nghĩ viết lại được chừng này khi nào đọc lại rồi mình sẽ lại nhớ về những chi tiết trong chuyến đi này một cách rất rõ ràng thôi, vì đây chắc chắn là chuyến đi đáng nhớ nhất của mình năm 2022 ^^!
Đi xong Kyushu rồi thì vấn đề tiếp theo đi đâu cũng là vấn đề khá đau đầu, vì về cơ bản mình đã đi vòng hết các tỉnh của Nhật rồi… Thoả mãn sớm cũng là một chuyện không hẳn tốt 😢