Biến thân – Higashino Keigo

Biến cố lớn sau khi nằm viện làm một anh thanh niên từ hiền lành nhút nhát thậm chí tới mức nhu nhược bỗng nhiên cáu bẳn tính, dữ dằn rồi còn thay đổi trong cả sở thích hành động suy nghĩ, rút cục thì chuyện gì đã xảy ra và cậu phải làm sao đây…

Nguồn ảnh: tiki (chụp hình quá xấu nên đã từ bỏ việc tự chụp 🙁 )

Đọc tên truyện thì cũng có thể biết được nội dung chính là biến thân, một người dần dần đánh mất bản thân mình, có cảm giác như biến thành người khác. Nhân vật chính là một anh công nhân nhà máy bình thường như mọi người khác, trong một lần đi thuê nhà thì gặp vụ cướp tiền ở ngay chỗ môi giới nhà cho thuê, sau đó ngất đi và tỉnh dậy ở trong bệnh viện. Kỳ quái là bệnh viện này không giống bình thường, bác sĩ cũng chỉ có một người, y tá một người, còn không cho phép anh đọc báo xem phim tiếp cận tin tức bên ngoài gì hết, nhưng dần dần anh phát hiện được ra bí mật ẩn giấu đằng sau. Truyện được kể dưới ngôi thứ nhất của nhân vật này, xưng là “tôi”, nhưng thỉnh thoảng sẽ được đan xen tầm 1-2 trang nhật ký của các nhân vật khác, nên có thể theo dõi được câu chuyện từ góc nhìn của nhiều nhân vật khác nhau.

Ở dưới sẽ spoil nên mình tạm kết ở đây nhé, cuốn này đặt ra câu hỏi lớn con người thế nào mới là tồn tại, cái gì đại diện chính cho bản thân, cũng là một dạng thông qua câu chuyện để đặt cho người đọc câu hỏi suy ngẫm, ai thích thể loại này thì đọc sẽ rất ngấm!

Nội dung chính thì chỉ có thế thôi, tiếp theo dưới đây là phần spoil rồi, ai đọc rồi thì hẵng coi tiếp nha.

Chủ đề của cuốn này vẫn là chủ đề quen thuộc trong truyện của Higashino Keigo, thế nào thì tính là đã chết, thế nào mới gọi là đang sống, chủ đề khá giống vấn đề trong “Ngôi nhà của người cá say ngủ” hay “Naoko”. Nhân vật chính trong truyện này do bị bắn súng vào đầu nên tổn thương một bộ phận não, lại gặp đúng người hợp với mình có tỷ lệ siêu hiếm 1/100.000 nên các bác sĩ không ngần ngừ, lại còn “lệnh từ phía trên xuống” phải có người thử nghiệm phẫu thuật này nên não cứ thế mà thay, anh nhân vật chính không biết gì. Tính là bị lừa thì cũng đúng, sau đó anh hoàn toàn bị động, thậm chí tới mức đòi gỡ phần não đã ghép ra, thà chết còn hơn để người hiến thông qua phần não nhỏ nhoi còn lại ấy chiếm mất toàn bộ cơ thể.

Truyện của Keigo thì vốn vẫn là đọc tới cuối cùng mới biết được có nên đốt sách (vì tức) hay không, như cuốn này cũng thế, tới đúng chục chữ cuối cùng nhắc tới vết tàn nhang làm mình siêu giật mình. Hoá ra thứ cuối cùng mà anh Junichi để lại, tượng trưng cho giây phút tồn tại của mình lại vẫn vương dấu vết của kẻ hiến não TT___TT. Đọc xong vẫn tiếc cho chị người yêu, lo lắng của chị lúc đầu quả là đúng mà :(.

Đánh giá chung:

Rating: 4 out of 5.

One Comment

Leave a Reply

%d bloggers like this: